Condolences
Có một nỗi đau mà đã là người không ai thoát - đó là nỗi đau mất mẹ, mất cha. Nỗi đau lớn lao quá - mới đây mà đã 14 năm, tôi mất cha - giữa tôi và cha tôi có một liên lạc thần bí rất khó giải thích - Tôi hiểu cha tôi lắm, vì hoàn cảnh gia đình, rồi vì phần số thất bại liên miên - cha đã trở nên bi quan, chán nản và cáu gắt. Tôi đã làm mọi cách để xoa dịu cha tôi - có sự cộng tác lúc thì công khai lúc thì ngấm ngầm của mẹ tôi. Phải hiểu rõ mới thấy thương và đã thương thì sẽ không tiếc gì với cha. Tôi thật may mắn, nhờ phước trời ban, hay nói đúng hơn là nhờ vào gương sáng của cha - Cha tôi là người con hiếu để - Thờ mẹ tuyệt vời - mà thật ra bà Nội quá xứng đáng để con tôn thờ. Nhờ vào âm đức mà cha tôi đã gieo và tôi là người gặt.
Bây giờ - 14 năm sau, tôi lại mất mẹ ! Dù biết rằng - định luật nhân sinh không ai là không phải chết. Tôi mất mẹ không phải vì cái chết thể lý của mẹ tôi - Tôi mất mẹ là mất "người" trong tâm tôi cơ - Hai mẹ con gần gũi biết bao, sát cánh nhau trong đoạn đời dài, thật dài - Dù mẹ vẫn phải một mình đi nhưng đã nhiều lúc có tôi đồng hành - đỡ vai cho mẹ, lúc vai mẹ mỏi, vai mẹ đau, chân mẹ đã chồn không còn lê bước nổi - Mẹ tôi chưa hề than van, kêu khổ mà kiên cường tiến bước - một mình bước tới trên đường trần. Nay thì còn lại mình tôi. Tôi mất mẹ rồi.
Năm 1992, cha và mẹ được em gái tôi đón sang Canada. Tôi xa cha mẹ nhưng tôi vẫn còn cha, còn mẹ bởi vì tôi vẫn còn đích để đến, còn điểm để qui chiếu mọi hành động và tâm tình. Khi cha tôi về trời - tôi không cảm thấy mất cha vì vẫn còn cha trong mẹ tôi, giờ mẹ tôi cũng đã về trời - tôi bây giờ mới thật sự mất mẹ. Cái hụt hẫng này to tát hơn, lớn lao hơn lúc cha tôi về trời - không phải vì yêu mẹ hơn cha, cũng chẳng phải bên trọng bên khinh (bên nặng bên nhẹ) mà vì mẹ mang cả cha trong mình - vì thế khi mẹ ra đi là cả cha cũng đi theo - Tôi mất cả cha lẫn mẹ cùng một lần - cái mất ấy lớn quá - nỗi đau này thật khó mà xoa dịu. Việc mẹ tôi chết là một việc bình thường của quy luật tạo hóa - mẹ tôi chỉ chết thể lý - Còn với tôi mẹ tôi không bao giờ chết khi mà tôi vẫn còn nhớ tới mẹ tôi. Từ ngày cha tôi về trời, cha vẫn sống trong tôi cơ mà - và mẹ tôi cũng vậy - giờ đây hồi tưởng mới thấy đủ sự vĩ đại của mẹ tôi- Mẹ thật tuyệt vời, mẹ thật đáng ca tụng.
Trong một niềm tin vững chắc - Cha tôi và mẹ tôi bây giờ chắc chắn đang an hưởng hạnh phúc thiên đàng trong tay Đấng Từ Nhân - Thiên Chúa của yêu thương - Những việc cha tôi đã làm để giúp đỡ đồng loại, những kẻ hoạn nạn khó nghèo hoàn toàn vì yêu thương, vì chia sẻ thân phận. Còn mẹ tôi, một đời lao nhọc, âm thầm chịu đựng những thua thiệt trực tiếp hay gián tiếp từ anh chị em ruột, anh em chồng, và từ chồng từ con. Mẹ đã chẳng cất lên một lời than van, sự câm nín ấy có giá trị thật tuyệt đối như Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn của Ngài đã không một tiếng kêu than - Mẹ tôi an vui trong địa vị mình, hoàn thành mọi bổn phận làm người, làm vợ, làm mẹ - Mẹ tôi vĩ đại như vậy đó. Mẹ quả là xứng đáng cùng cha tôi vào hưởng an vui trong Thiên Chúa - thật là vui mừng - cùng đích cuộc đời đã đạt được.
Mẹ tôi có đông con, 3 trai, 1 gái và 3 trai. Có 2 người con về nhà Cha trên trời rất sớm đã làm mẹ đớn đau lại cũng có hai đứa con được mẹ cưng yêu hơn những đứa khác - Tôi và em gái lại không nằm trong số được thương yêu đặc biệt nhưng lại là 2 đứa con may mắn nhất, có phúc nhất trong bằng ấy người con của mẹ tôi.
Em gái tôi được phúc ở gần cha và mẹ tôi lúc cuối đời - đã đem dâng cha mẹ niềm an vui và hãnh diện cho hai ngài - sự chân thành yêu thương của em đã là tất cả, vượt qua tất cả anh em, được cha và mẹ đón nhận trong hân hoan, trong nụ cười, trong sự mãn nguyện - Từ năm 1992 em gái tôi được ở gần cả cha và mẹ. Dĩ nhiên không phải chỉ có mật và hoa mà cả cực nhọc tinh thần và xác thân - nhưng cái lợi của em thì lớn hơn nhiều - phần phúc được gần cha gần mẹ, được trả một phần công đức sinh thành cho mẹ cha. Điều khó khăn nhất là làm các cụ vui lòng và còn khó hơn nữa là em vui lòng, tận tâm và đầy yêu thương trong việc săn sóc cha già, mẹ đau yếu - không phải chỉ một vài hôm mà là nhiều năm dài, hàng chục năm. Em tôi đã được mẹ truyền cho "tấm lòng vàng" của mẹ - cam chịu trong yêu thương với mọi người.
Còn phần tôi - tôi không được cái may phúc ấy - và nếu có được, chắc gì tôi đã làm được như em gái tôi.
Mẹ tôi và tôi gần gũi, thân thương không như cách của cha tôi - mẹ cụ thể hơn - với sự nhẫn nhịn cam chịu những bất hạnh mà kẻ gây nên là những người thân thương những người em chồng, những anh chị em ruột- phải kể cả chồng và con của mẹ nữa - Tôi là đứa con đưa lại cho mẹ nhiều bực bội - nhưng mẹ lại tuyệt đối tin ở tôi - hỏi ý tôi khi phải quyết định một việc gì đó - lớn cũng thế mà nhỏ cũng vậy - Vì mẹ đã thấy người ta trọng vọng và tin tưởng những quyết sách của tôi.
Mẹ đã nhiều lần đề cập đến tình cảm anh em chúng tôi - Mẹ bảo tôi đừng chấp nhất các em - Đã có lần tôi trả lời mẹ tôi "Dù con chấp nhất thì con làm gì được chúng nó". Chỉ một mình mẹ tôi biết và hiểu tôi muốn nói gì. Chỉ một mình mẹ nhìn thấy cách xử đối và tình cảm mà các em tôi dành cho tôi - cũng phải thôi. Chúng tôi không gần nhau từ tuổi nhỏ - nên tình cảm không triển nở giữa anh em -chỉ còn lại tí tình gia tộc mà thôi. Các em tôi thành đạt hơn, học vấn đều hơn tôi vì tôi không may mắn, lại đa mang. Tôi chẳng là gì trong mắt em tôi - ngoại trừ người em gái.
Một vài năm trước khi mẹ tôi qua đời ,vào năm 2007 - mẹ tôi ân cần và trịnh trọng nhắc lại điều này và buộc tôi phải hứa sẽ quan tâm, hòa ái với các em tôi - như một sự trả hiếu cho mẹ - Tôi giật mình trộm nghĩ - mẹ đã đánh giá sai con mẹ rồi, mẹ hết tin tưởng vào con mẹ rồi sao ? Khi tôi đề cập đến mẹ cười buồn bảo rằng :"Không phải như con nghĩ - Mẹ suy nghĩ theo cách của mẹ, chính con chứng kiến em mẹ đối xử với mẹ như thế nào mà mẹ không chấp nhất gì - Mẹ mong con cũng làm như vậy - Mẹ con mình giống hệt nhau mà con".
Hôm lễ phát tang, quỳ trước ảnh mẹ, tôi lần lượt ôn lại những lời mẹ dạy - những điều mẹ ước ao cùng những lỗi phạm đến tình mẹ, tôi ngộ ra và thấy đau xót vì không thể làm mẹ tôi an tâm về tôi - về những lời hứa trước đây với mẹ- trước khi mẹ qua đời.
Mẹ ơi, sau khi mẹ về trời - con mới thấy lúc này đây con gần mẹ hơn, con luôn ở gần mẹ, mẹ ngự trị trong tâm tư, trong suy nghĩ và cả trong hành động của con. Tuy muộn màng - làm mẹ không nhìn được nhưng mẹ thấy, mẹ biết, con quyết tâm thực hiện lời hứa với mẹ. Chỉ có cách thực hiện thật tốt lời hứa với mẹ, thì con mới không phải tủi hổ với bản thân, với các em con - mặc cho sự đánh giá của chúng. Con chắc chắn sẽ làm được theo ý mẹ, chí ít là về phần con.
Mẹ ơi, mẹ quả thật là người cô đơn - một mình đi trên cuộc đời - Mẹ một mình bươn chải - tự thân gánh vác cuộc sống cho gia đình của mẹ trong đó có anh em của mẹ, em chồng của mẹ, chồng và con mẹ nữa. Không ai giúp dật, không lời hỏi han, không có sự chia sẻ lo âu, buồn phiền hay đau đớn xác thân - Mẹ cô đơn trên đường trần.
Và con tự hỏi - Ai là người yêu thương mẹ ? Thật khó trả lời - Anh em mẹ ư ? Em chồng mẹ ư ? - Không nhờ vả được thì không ai biết có mẹ trên đời. Chồng con mẹ ư ? Chồng thì bất mãn triền miên, các con thì còn nhỏ và xa mẹ từ từ - chẳng còn ai, mẹ chỉ có một mình - đơn độc ngay trong gia đình của mẹ. Mãi đến lúc gần cuối cuộc đời - Mẹ mới được hưởng một chút yêu thương từ con cái, từ người này người khác - Mẹ thấy mẹ đầy tràn yêu thương và mẹ cảm nhận được yêu thương nên chén tình yêu của mẹ đã đầy tràn. Mẹ đơn giản là vậy, mẹ vĩ đại là vậy.
Một người có đầy đủ khả năng vật chất để thụ hưởng mà tự nguyện từ chối hưởng thụ, tự tiết chế để giúp đỡ người này, người khác - Mẹ là như vậy - Mẹ thật vĩ đại.
Được làm con mẹ là một vinh hạnh, một hạnh phúc lớn lao mà mãi đến khi mẹ đã ra đi rồi con mới nhận ra.
Nhìn lên ảnh mẹ, khóe miệng đang nhếch cười - phải chăng mẹ đang cười đứa con ngu ngơ của mẹ.
Thương mẹ lắm, mẹ vĩ đại của con.
I remember "Ba", She never shout or having any heavy word to grand children ever.
Every time we , the grand children made mistakes and get criticized or punished by Dad and Mom , Ba always intervened and let the situation less serious , Ba take away any strong action of Parents.
Every time we come to visit or when Ba came to our house, Ba give everything she has for me,She usually give $100 dollars or Candy or Cookies, one time , there is nothing left in pocket and the house , then, Ba bring a cup of water with bananas and give me... She could not feel good if She did not give some thing to us. Besides , she always positive and ready with a good commentary for grandchildren.
If we argued , Ba concern and take each of us to a corner and advised us to be united and forgave each other. If we disobeyed , then, Ba felt very sad, desparate tears in her eyes.
We all missed Ba very much.
Now Ba is in heaven with God , Ba will continue praying for us
Bao,Tuan,Cecile,Francis
Gia đình Tân Phượng chúng con đều mang trong người công ơn và sự hy sinh của Mẹ.
Khi chúng con dự định từ Canada đi Mỹ , Mẹ rất buồn và khuyên chúng con suy nghĩ lại. Vì ở Canada thì " chỉ có con là con trai và có cháu Bảo , vốn là cháu đích tôn của Ông Bà để thăm phần mộ của Ông"
và "cùng với các Anh Chị con Bác Vân quây quần bên cạnh Bà".
Nhưng khi chúng con thưa rằng đi Mỹ thì các Cháu và Hai vợ chồng có cơ hội sinh hoạt nhà Thờ nhà Thánh gần Chúa Mẹ hơn, các Cháu dễ thăng tiến trong việc học , việc làm hơn , nghe như thế thì Mẹ đã thay đổi ý ngay. Mẹ khuyên chúng con đừng lo lắng cho Mẹ nhưng hãy mau chóng lo giấy tờ nhập cảnh . Đây là một hy sinh quá to lớn đối với Mẹ khi không có ai cùng đi lễ và đọc kinh chung với Mẹ , nhất là trong các dịp giỗ Bố...
Gia đình con thật là bất hiếu ! khi chúng con không ghi nhớ hết công ơn của Mẹ suốt đời.
Có hạnh phúc , ơn sủng nào của chúng con mà không do Mẹ,
Từ khi còn bé thì Mẹ hy sinh tảo tần buôn bán vất vả ngày đêm để lo cho chúng con no ấm, thảnh thơi.
Bao lần Mẹ chậy hàng vượt qua song Trà Khúc lúc đó chưa có cầu, Bao lần Mẹ chạy hang khỏi nước lụt ngập đầu người… lo cho gia đình an toàn mà quên cả thân Mẹ
Khi phải chạy trốn Cộng Sản thì Mẹ luôn là người ra đi sau cùng
Thời Cộng Sản , khan hiếm lương thực thì Mẹ nhịn ăn quanh năm để nhường gắp những miếng thịt ít ỏi cho Con , Cháu. Mẹ luôn nói rằng đã ăn rồi nhưng thực ra là không có như vậy.
Mẹ hãm mình , phạt xác, ăn chay đền tội mình và cầu nguyện cho con cháu. Một ngày Mẹ lần 150 , 200, 300 chuỗi kinh kính nhớ Đức Mẹ và nhất là cầu nguyện cho sự lớn lên trong đức Tin , đức Cậy , đức Mến của Con Cháu vào thời buổi sa đọa , vật chất thoái hóa ở Âu Mỹ. Chúng con thì thờ ơ vô tình mà Mẹ chả bao giờ chấp . Con không biết có ai như Mẹ không ? !!!
Có điều rất đặc biệt mà Mẹ đã thực hiện cách trọn vẹn suốt cuộc đòi , đó là :bất kỳ khi nào Mẹ có món tiền lớn nhỏ nào thì số tiền đó sẽ được tặng cho người khác , được dung cho người khác mà thôi, phần Mẹ thì quanh năm chỉ dung một hai bộ quần áo bạc màu dù không thiếu trang phục tươm tất. Quanh năm nhịn ăn , hãm mình , chay tịnh và cầu nguyện.
Sau khi em Tiến chết thì Mẹ hang đêm , khuya khuất , Mẹ quì ngay chỗ em mất mà cầu nguyện, lien lỉ mấy tháng trời khong dứt.
Không thể kể hết những hy sinh, trong tình thần cầu nguyện , trong công việc lớn nhỏ của Mẹ cho Con Cháu và Anh Em , Họ hàng , Láng giềng.
Con tin rằng khi Mẹ được về Trời thì Mẹ vẫn xin Chúa và Mẹ Maria xuống muôn ơn cho Các Con Cháu và Mọi người họ hàng, bạn hữu thân quen .
Xin Chúa trả công bội hậu cho Mẹ của chúng con và cho gia đình của Tân Phượng luôn biết nhớ đến công ơn của Cha Mẹ.
Xin Chúa chúc lành cho mọi người thân yêu của chúng con nhờ lầu cầu bầu của linh hồn Mẹ chúng con.
Mẹ ơi,
Bà ơi,
Mẹ có nghe được tiếng gọi thân thương và tha thiết của con mẹ, cháu mẹ đang gọi mẹ không - trước di ảnh của mẹ trên bàn thờ chúng con cất tiếng gọi mẹ, gọi bà thì đã muộn màng quá rồi.
Mẹ ơi, xin mẹ thương tha thứ cho sự bội bạc, thờ ơ của con mẹ - ăn quả mà không cần biết đến kẻ trồng cây - Con đã qùy dưới chân mẹ để cầu xin sự tha thứ khi con được gặp mẹ lần cuối vào năm 2007 - Mẹ đã nói lời tha thứ trong nụ cười và ánh mắt nhân từ và âu yếm. Con tin vào tình mẹ bao la và sự cảm thông sâu đậm giữa 2 mẹ con - Mẹ đã lo cái lo của con - con chung lo cái lo của mẹ - Và hôm nay con cần sự tha thứ cho những vấp phạm đến tình thương hải hà của mẹ.
Lậy mẹ, con xin mẹ tha thứ hết cho con.
Mẹ ơi, con ước ao mẹ nghe được lời ca tụng cuộc đời mẹ, công đức của mẹ đối với con - Con ca tụng mẹ mấy đi chăng nữa thì cũng chẳng ích gì cho mẹ nhưng lại là cần thiết cho con - để anh em con nhớ về mẹ, để cháu chắt biết được công ơn một đời của mẹ - Cuộc đời bao dung mà con cháu nhìn gương nhưng không thể nào bắt chước được.
Mẹ ơi, mẹ chẳng bao giờ chết khi con còn nhớ tới mẹ - như con đã nhớ cha con - Dù cho trước đây chúng con đã sống thờ ơ, bội bạc - chẳng có hình bóng mẹ trong cuộc đời chúng con - Giờ đây con quyết không để mẹ lại chết lần nữa trong tâm hồn con.
Nhớ khi xưa, mẹ sống một cuộc đời âm thầm, lặng lẽ, một mình đi trong cuộc sống - Có chồng đấy, có con đấy, mà có lẽ chỉ là những gánh nặng chất thêm, trong hành trang mà mẹ phải mang vác, trong hành trình đi một mình.
Thật may mắn cho con, đã có một quyết định đúng - Ở lại với mẹ.
Suốt một đêm mẹ khóc không ra tiếng, nước mắt rơi trong tiếngthở dài đứt ruột, mẹ đau đớn vậy mà sáng hôm sau con phải lên đường "đi tu" - Con nỡ nào bỏ mẹ lại như vậy, tu đâu cho bằng tu với mẹ. Rồi giòng đời cứ thế trôi - Không ai biết, chẳng ai hay chỉ có hai mẹ con mình - Con còn nhớ những lúc mẹ đau khổ, bệnh hoạn, đau đớn xác thân thì con được may mắn hơn các em con, săn sóc mẹ từng thìa cháo, từng ngụm nước, mẹ con mình luôn có nhau, bao nhiêu năm trường cho tới khi mẹ sang Canada với em gái con. Và mẹ được hái quả nơi cây mẹ trồng là em gái con. Em nó đã săn sóc, nâng giấc cả cha và mẹ lúc tuổi già bóng xế thay cho con. Con phải cám ơn em con - Hôm ở New York, mẹ đã cười bảo con: "Cái thằng này, anh em mà cám ơn gì, phần con xong rồi giờ dến lượt em Vân".
Mẹ ơi, con nhớ và thèm được nghe tiếng mẹ gọi con "Cái thằng này".
Một đời âm thầm lao nhọc đi một mình suốt đường trần - Mẹ đã tích lũy cho chúng con cả vật chất lẫn tinh thần. Vật chất tuy không nhiều, nhưng tài sản to lớn mà mẹ để lại cho đoàn con là sự đức độ của mẹ, những công trạng trước Thiên Chúa để làm gia sản cho con mẹ.
Mẹ ơi, mẹ thật bao dung, mẹ ban phát yêu thương thật rộng rãi - bao dung với anh em ruột, bao dung em chồng, bao dung những người nghèo khổ túng thiếu - mẹ đã rộng tay cứu giúp biết bao người - mà không cần biết họ nghĩ gì. Mẹ cứu giúp người nghèo khó, mọi chê bai, trách móc của chồng con một mình mẹ chịu, không nửa lời thanh minh hay than trách.
Mẹ ơi, con không thể nào làm được như mẹ - Mẹ đừng mắng con nhé - Mẹ thì thật vĩ đại, còn con thì nhỏ nhoi và hèn kém lắm mẹ ơi !
Suốt cuộc đời 90 năm - mẹ không đi tìm hạnh phúc cho riêng mình - như bao người hằng ước vọng. Mà mẹ gieo hạnh phúc cho chồng, cho con, cho anh chị em và người nghèo khó - Mẹ không đi trên đường hoa, nhưng mẹ làm nở hoa trên con đường mẹ đi.
Đến lúc bố mất rồi - mẹ cảm thấy hụt hẫng, thấy yêu thương dâng tràn - mẹ yêu thương bố con như chưa bao giờ yêu thương, như một sự bù đắp cho lúc còn trẻ vì phải gánh vác quá nhiều, trên cả sức mình, mẹ không còn tâm trí để nghĩ đến yêu thương, nhưng mẹ đã tròn vẹn bổn phận của người đàn bà - tất cả cho chồng cho con. Mẹ đã "làm người" cách tuyệt vời và vĩ đại trong bổn phận hàng ngày - Càng suy gẫm con càng thương mẹ hơn.
Mẹ là mẹ tuyệt mỹ trước mặt Chúa, theo gương mẹ thánh Maria của mẹ và cũng là của chúng con.
Rất nhiều lần mẹ nói với con về ước vọng của mẹ - Chưa bao giờ mẹ mong con mẹ giầu sang - vì mẹ biết giàu sang sẽ làm anh em con xa nhau. Từ kinh nghiệm bản thân mẹ bức xúc nói lên ước vọng không nhỏ: Mẹ chỉ ao ước các con của mẹ, yêu thương, bao bọc và luôn tha thứ cho nhau, nếu các con thương mẹ, muốn trả hiếu cho mẹ cho cha - Những lời nhắn gởi dạy dỗ vẫn còn vang trong hồn con, như mẹ vừa thì thầm bên tai - Mẹ ơi, con hèn mọn quá, con chỉ nhìn thấy con nên chưa vâng theo lời mẹ. Hôm nay, trước di ảnh mẹ, con khấn nguyện sẽ vâng lời mẹ dạy - Sẽ xử đối với anh em con như ý mẹ mong muốn. Tất cả những lời mẹ nói với con từ lúc còn ở Quảng Ngãi cho đến khi gặp mẹ lần cuối ở Mỹ năm 2007, con vẫn nhớ như in - Chỉ có điều con chưa thực hiện nổi mà thôi.
Cúi xin mẹ cầu bầu, gia hộ để con mạnh dạn thực thi ý mẹ.
Với niềm tin vững chắc - mẹ đã được Thiên Chúa ban hồng ân nước trời cho mẹ cùng với bố của chúng con. Mẹ đã sống đẹp lòng Thiên Chúa trong cuộc hành trình 90 năm dài.
Xin Mẹ và cả Bố nữa cầu bầu cho các con mẹ biết sống yêu thương, tha thứ và bảo bọc nhau theo thánh ý của Thiên Chúa - Để rồi một ngày không xa - Con được về nước Cha bên cạnh mẹ và bố con.
Nguyện xin Chúa Giêsu đầy lòng thương xót mở rộng vòng tay đón mẹ và ôm mẹ vào lòng Chúa. Ôi mẹ của con, mẹ ơi.
Amen.
I remember... that whenever I came to visit you, the first thing you would do was firmly pat me on the back three times while eagerly asking me if I was going to have a baby with Huy - a topic that I shied away from for many years. Once our son Lucas came into this world, my life changed and I was able to comprehend your eagerness.
It was clear that after speaking to the people who celebrated your life, that your message on this earth was simple: love your family, show compassion to those who are less fortunate and your greatest legacy on this earth are your children.
And as the people gathered to say their "good byes" this morning, the sunrays broke through from the dark clouds... as if you were smiling down upon us: your children, Grandchildren, Great-Grandchildren & friends.
Dear my Dearest Grandmom,
You are always in our heart, our soul, our mind forever my Grandmom. We all love you so much because you are the best Mom/Grandmom in this world. Everything you have done when you still alive are touching our heart, and we are really appreciate everything you have done for us.
Please Rest In Peace, my beloved Grandmom.
I love you and miss you so much. Muah...
Your grandchild,
Thuc Chau Tran.
Ba was always kind and accepting of all of us. She was with me growing up and even after I left home and got married, she was always happy when we came home to visit. She would squeeze my arms and say "Too skinny! When I was your age, I would eat 3 times as much rice!" She was fond of my husband Adam, a vegetarian, even though she couldn't understand how someone who didn't eat meat could be so big. Once she tried to hide pork beneath his rice patty, and when he found it, she gave a big grin and said "haha, you caught me." We all shared a good laugh at that. I'm so glad my daughter Lan got to meet her great-grandmother, and even when her memory was fading Ba would smile at Lan and say how pretty she was. We will all miss Ba very much and remember her always.
Má kính yêu của con,
Con nức lòng khoe với má một câu chuyện rất nhỏ nhưng lại an ủi con rất nhiều, hơn thế nữa ,sự thương yêu con cái,cháu,chắt của má đã được lưu truyền đến đời thứ tư rồi và sẽ tồn tại mãi mãi.
Ngày má mất, sau khi gọi bác sĩ trứơc tiên rồi đến anh Lâm và các em , con gọi cho cháu Huy báo tin bà qua đời . Một lúc sau, khi con còn đang ở bên cạnh má , Phương Anh,vợ Huy gọi lại ,nó nói tiếng Việt không rành lại còn pha lẫn tiếng Anh , nhưng con lại hiểu rất rõ những gì nó nói như sau : " Má ơi, con mới đi counselor về ,con nói với bà ta rằng chồng con là người tốt ,rất thương vợ con, bởi vì Huy được má dạy bằng tình thương , bằng hành động va bằng cách sống từ những tấm gương sáng của bà Ngoại".
Má thương yêu,
Cây tình thương mà má trồng nay nó đã và đang đơm bông kết trái đó Má, tiếng Má mà con được dạy để gọi Mẹ 58 năm qua, nghe sao quá ngọt ngào, thân thiét mà lại gần gủi nữa , Giờ thì các cháu của bà cũng gọi con là Má hết sức tự nhiên.
Chữ nhẫn mà Má dạy con khi về nhà chồng , lúc đó con khó chịu lắm, trong lòng con chỉ có phản kháng…cho đến khi con ra đời ,gặp nhiều sóng gió, nghịch cảnh, lời dạy của Má đã giúp cho con gặp nhiều may mắn và thuận lợi.
Lòng hy sinh của Má đã trải dài suốt 90 năm qua , Má đã chịu đựng, tận tụy hầu hạ Bố chúng con suốt đời ốm đau , Má đã làm lụng vất vả kiếm tiền lo cho gia đình mà đã không màng đến thân mình .
Đồng tiền kiếm được ,Má chỉ dùng để lo cho những người gặp khó khăn, nghèo khổ cho anh em, họ hàng mà không dám tiêu xài cho bản thân mình một cái gì cả, dù chỉ một món ăn ngon, ngay cả khi chúng con mua cho Má, Má cũng xót xa ,tiếc rẻ, không muốn tốn tiền của các con cháu….
Những điều Má nhắn gởi và tâm sự với Hà, người bạn thân nhất của con, cũng là con gái nhỏ của Má, con đều cảm nhận được và biết rằng Má thương con nhiều lắm.
Với tình thương của Má, con và Hà coi nhau như chị em một nhà ,khi con khóc,Hà cũng khóc , khi con cười,Hà cũng cười…
Má ơi, anh Sơn nói rất đúng, con là người được hưởng phước nhiều nhất trong gia đình vì con được ở cạnh Má nhiều hơn ai hết.
Anh Lâm chỉ bảo cho con cách chăm sóc cho Má, mỗi khi Má té ngã hay đau ốm con đều phải tìm đến anh ấy….
Cậu Tân, với những lời cầu nguyện chân thành, tha thiết dâng lên Chúa để xin ơn cho Má đã làm con cảm động phát khóc, cậu Tân đúng là một trong những bản sao đức tin của Má…
Cậu Thành, người con út của Má đã nâng đỡ tinh thần con rất nhiều mỗi khi con sa sút,yếu đuối …
Em Đào,vợ cậu Thành thương qúi Má lắm ,tự tay cô ấy đã gởi qua biếu Má những tấm lót giường , thuốc men đủ loaị để lo cho Má được khoẻ mạnh…
Các cháu Trà Giang, Thanh Lam mỗi lần sang thăm Bà nội và Bác Vân ,bịn rịn mãi không muốn về và đã khóc thật nhiều khi phải chia tay…
Adam, cháu rể Tây của Má, tiếng Việt đầu tiên cháu học để nói đó là chữ " Bà "và bây giờ Adam lại dạy bé Lan hai chữ "Bà cố "mỗi khi về thăm Má nhưng con bé bướng bỉnh chỉ nói những câu mà chẳng ai hiểu cả….Nhớ Má nhiều lắm Má ơi!
Con gái cưng của Má. Trần thị Vân
Thật khó để tưởng tượng cuộc sống không có Bà. Bà đã ở bên cạnh tôi suốt cuộc đời của tôi. Tôi muốn bày tỏ sự biết ơn của tôi với bà. Bà đã nấu nhiều món ăn mà tôi yêu thích, thịt kho trứng, và đan cho tôi nhiều chiếc khăn quàng cổ đầy màu sắc, một trong số đó đã giữ tôi ấm trong mùa đông này. Trong những năm vừa qua Bà không còn nhớ tôi là ai, nhưng khi tôi nhìn thấy nụ cười ấm áp của Bà, long tôi ấm lại. Bà đã có một trái tim tốt lành và luôn luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ về bản thân. Tôi sẽ luôn nhớ lòng quảng đại, chân thành, và tình thương của Bà, và tôi sẽ luôn luôn nhớ thương Bà. ----
It is hard to imagine life without Grandma. She has been beside me for my entire life. I wish I had expressed my appreciation to her for her many years of cooking my favourite dish, thit kho trung, and for knitting me colourful scarves, one of which has kept me warm this past winter. Even in the past few years when it seemed she didn't remember who I was, it would comfort me to see her warm smile when I came to visit her. Grandma had a big heart and always thought of others before herself. I will always remember her generosity, her faith, and her love and I will always love her.
Victoria purchased flowers (Graceful Tribute Wreath)
Nguyen xin Chua thuong don nhan linh hon Maria ve voi Chua. Thanh kinh phan uu. Gia dinh ong ba Le Van Tan Houston, Texas